Câu chuyện ý nghĩa về xe Bus 54 - tuyến Bến xe Miền Đông - Chợ Lớn TP Hồ Chí Minh

Những câu chuyện cảm động đầy ý nghĩa với những hành động và cử chỉ của người Việt Nam bạn có thể bất gặp ở tất cả ở bất kỳ nơi đâu trên đất nước Việt Nam.Câu chuyện hôm nay chúng tôi gửi đến cho các bạn đọc giả về câu chuyện về chuyến xe Bus 54 - Tuyến bến xe Miền Đông - Chợ Lớn - Thành Phố Hồ Chí Minh.
Cảnh báo ! Các bạn đọc kỹ hết nội dung bài viết nhé

Hôm nay tôi đi làm và thật tình cờ xe máy của tôi bị hỏng nên tôi phải đi xe bus đi làm, chỗ làm của tôi cách nhà cũng khá xa và chuyến xe Bus 54 là chuyến xe để tôi bắt xe lên phố Võ Thị Sáu.Tôi chẳng mấy khi đi xe bus bao giờ vì tôi không thích sự đông đúc chen trúc trên xe ô tô.
Tôi hay di chuyển bằng chiếc xe máy thân thuộc vì tôi thích sự thoải mái , tự do , ngắm cảnh và không bị phụ thuộc.Câu chuyện của tôi hôm nay bắt đầu từ đây.Khi tôi bước lên xe bus ánh mắt đầu tiên của tôi là nhìn những chú lái xe và phụ xe,2 chú nhìn tôi bằng ánh mắt chìu mến , có chút mỉm cười.Tôi cũng thật không hiểu mình có gì mà có thể khiến 2 chú nhìn tôi và có điều gì đó khiến 2 chú mỉm cười như vậy?Tôi bước ra phía sau và thật không may tôi chẳng còn chỗ để ngồi nên tôi đành phải đứng trên xe.Tôi ghét đi xe bus là thế, lúc nào cũng đông đúc chẳng có cái chỗ để mà ngồi.Thật vô tình khi tới điểm dừng đón khách tiếp theo lúc này ánh mắt của tôi đang để ý và tò mò về chú lái xe và phụ xe lúc nãy khi mỉm cười với tôi.Khi mọi người bước lên xe vẫn là ánh mắt ấy, nụ cười ấy dành cho những vị khách vừa bước lên xe và câu hỏi của tôi từ đây đã có câu trả lời dành cho mình.

Sự thân thiện mến khách, luôn mỉm cười với những vị khách mời bước lên xe đó là câu trả lời cho sự thắc mắc của tôi.Lúc này tôi có để ý trên đầu cửa xe bước vào có 1 cái sọt với mấy dòng chữ ( Nếu quên mang theo tiền lẻ - Bạn có việc lên lấy tiền lẻ đủ để mua vé xe ).Bên trong cái sọt ấy còn có cả mấy cái kẹo socola và cao su mà tôi thích.

Trong đầu của tôi lúc này bạn có biết tôi nghĩ gì không? Đôi khi tôi chẳng bao giờ quan tâm tới những số tiền lẻ 1 nghìn, 2 nghìn của mình , nhiều lần giật quần áo mẹ tôi vẫn hay thường mắng tôi bảo tôi không bao giờ cẩn thận, không xem lại trong túi quần áo mình mặc còn thứ gì không.Thật ra những thứ quan trọng tôi đã bỏ ra chỗ khác còn số tiền lẻ thì không bao giờ vì tôi nghĩ số tiền lẻ đó cũng chẳng dùng tới.Và bất chợt tôi đã hiểu ra tại sao trên xe bus lại có những thứ này là vì sự chia sẻ đùm bọc lẫn nhau giúp đỡ những người nghèo có thể lên xe bus và thậm chí có thể giúp những người mang quên ví tiền nữa.


Tôi cũng chẳng biết có bao nhiêu chiếc xe bus có hành động cao đẹp như thế này nữa.Nhưng nó đáng được chia sẻ về hình ảnh tốt đẹp này phải không nào ? Nếu các bạn thấy hay thì conment và chia sẻ bài viết này nhé .!



Bài viết liên quan:

Previous Post
Next Post

1 comment: